Nguyễn Tâm

BÔNG LỤC BÌNH


Lục bình buồn tím bên sông quê
Con sóng xô trôi nổi lại về
Thương phận bạc nước ròng nước lớn
Dạt bên bờ đục chịu thân đơn


Chiều mưa phùn gió bạt từng cơn
Vạt lá xanh che mặt giận hờn
Nay ngậm ngùi đời qua mấy bận
Đã bao lần hoa tím tàn rơi


Con sông nào chở tình ra khơi
Có phải đâu mấy lúc nửa vời
Sao vội vã lênh đênh khắp hướng
Cánh hoa sầu lặn lội ngày xưa


Tủi thân mình bèo bọt lưa thưa
Khi đẩy đưa cũng chưa đặng vừa
Nơi quãng vắng nhấp nhô sóng dập
Hoa âm thầm lặng lẽ mình ên


Ơi dòng đời rẽ lối chông chênh
Tím hoàng hôn in bóng lềnh bềnh
Chia những khúc sông sâu cách trở
Chợt nao lòng lục bình xa trông !


10 - 7 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 17.10.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "BÔNG LỤC BÌNH"